Cặp đôi quyền lực Hậu duệ phương diện trời chuẩn bị kết hôn?
Top 10 giang sơn lãng mạn độc nhất trên cố kỉnh giới
Công ba phương án thi trung học phổ thông và xét tuyển chọn ĐH – CĐ trắc nghiệm môn Toán – học viên lo lắng?
Buông tay mà lại lòng vẫn còn thương
blogradio.vn - trần thế mênh mông, lòng tín đồ cũng vô định. Đôi chân con lượn mọi chỗ nhưng khi dừng lại để ngẫm suy nghĩ về chuyện đời, chuyện đang qua, bé lại chỉ mong về nhà, về với mẹ. Trong khoảng tay mẹ, con thấy bản thân được bao bọc, che chắn và bình yên. Nhưng chị em ơi, con sợ, hại một ngày mẹ không hề nữa, sợ hãi một ngày người mẹ không bên con. Kiếp tín đồ như phù du chỉ tất cả tình mẹ giành cho con là mãi mãi.
Bạn đang xem: Không đâu bằng nhà mình
Mẹ ơi trái đất mênh mông, bao la không bởi nhà mình. Mẹ đó là công trình đồ sộ nhất mà tạo nên hóa ban cho cái đó ta. Chúng ta lớn lên bằng tình thân thương vô bờ bến, không đk của mẹ. Thời hạn qua đi, mặc dù khi con cháu đã khôn lớn, trưởng thành và cứng cáp thì vào mắt mẹ con vẫn chỉ với đứa trẻ vẫn còn đấy non nớt trước cuộc đời và mẹ luôn muốn bao bọc, bảo hộ cho con trong vòng tay ngọt ngào của mình.Dù có đi không còn cuộc đời, chúng ta vẫn không hiểu hết tình yêu bát ngát từ trái tim mẹ giành cho mình. Cuộc sống dẫn lối đưa ta đi trên những tuyến đường khác nhau, mang chúng ta đi xa vòng đeo tay mẹ… Rồi cũng một ngày ta cũng có tác dụng mẹ của rất nhiều đứa bé thơ, cũng trải qua đều cung bậc hỷ, lộ, ái, ố mà lại kiếp bạn đem lại… Bất giác ta đã nhớ, nghĩ đến bà bầu và mong trở về cùng với mẹ:Mẹ ơi con đã già rồi bé ngồi nhớ bà mẹ khóc như con nít Mẹ ơi nhỏ đã già rồi con ngồi dại dột nhớ ngôi nhà xưa
Những cảm xúc buồn, vui cứ nắm lăn lâu năm theo dòng nước mắt đang rơi giá buốt gì má ta khi nào không hay. Quá khứ gồm mẹ, có phụ thân dưới căn nhà xưa với nhiều ký ức tuôi thơ ùa về như dòng nước mát lành mạnh cho trung ương hồn ta ngụp lặn để gột sạch những nặng nề, tự khắc khổ của cuộc sống. Hình hình ảnh mẹ với những bữa cơm đạm bội nghĩa nhưng đong đầy tình yêu giành riêng cho con. Hình ảnh mẹ hặm hụi cả đêm mặt ngọn đèn dầu ngồi khâu tấm áo cũ đã rách nát cho con làm sao con quên được. Nắng nóng trưa hè rộp rát như đổ lửa xuống con đường, bóng chị em liêu xiêu chân è gánh từng gánh lúa làm cho tim nhỏ thắt lại lúc nghĩ đến. Nụ cười xen lẫn rất nhiều giọt nước mắt không thành lời của bà bầu nhìn con chăm sóc khi con cung cấp thông tin mình đỗ đại học làm nóng trái tim con khi con nhớ về mẹ và phần nhiều nhọc nhằn lẫn hạnh phúc mẹ chắt chiu. Chị em dậy thiệt sớm cẩn trọng gói ghém thiết bị cho nhỏ rồi thay chặt bàn tay con trước lúc con rời quê lên thành phố tới trường xa nhà. Bà mẹ lo cho con một thân một mình, ai làm bếp cơm mang đến hàng ngày, ai chăm lo giấc ngủ cho bé như chị em vẫn làm.Tuổi thơ con bao gồm mẹ, bao gồm cha, có các bạn quây quần mặt bữa cơm gia đình. Những mẩu chuyện cổ chị kể, đa số câu hát ru lắng đọng của người mẹ cứ thay nuôi trung khu hồn thơ bé bỏng con lớn lên non lành, yên ổn bình cho vô cùng. Phần lớn đêm mùa đông lạnh, thân phụ cắt lá chuối về rải bên trên nệm rơm cho các con ở ngủ nóng giấc ngủ… Một tuổi thơ bình dị, thanh khiết theo bé suốt cuộc đời này. Phần lớn lúc mệt mỏi mỏi, ngán nản, áp lực, cô đơn, nhỏ lại lật giở từng trang ký ức ngày xưa ấy, ngắm nhìn hình ảnh nhà ta cùng phần lớn kỷ niệm thơ ấu trong cuốn album tuổi thơ ấy để đưa lại cho doanh nghiệp một mối cung cấp sống mới:Ngày xưa thân phụ ngồi uống rượu, chị em ngồi đan áo. Bên cạnh hiên, ngày đông cây bàng lá đổ xa xưa chị hát vu vơ gần như câu ca cổ mang lại em em làm thơ xa xưa mẹ đắp cho bé tấm khăn choàng cổ nóng ơi bà bầu tôi xa xưa bên giường phụ thân nằm mẹ buồn xa vắng. Chú ý cha, thương thân phụ chí lớn không thành.
Thế gian mênh mông, lòng người cũng vô định. Đôi chân con đi khắp nơi nhưng khi tạm dừng để ngẫm nghĩ về về chuyện đời, chuyện đang qua, nhỏ lại chỉ hy vọng về nhà, về cùng với mẹ. Trong khoảng tay mẹ, bé thấy mình được bao bọc, che chắn và bình yên. Nhưng mẹ ơi, con sợ, sợ một ngày mẹ không còn nữa, hại một ngày chị em không mặt con. Kiếp tín đồ như phù du chỉ có tình mẹ giành riêng cho con là mãi mãi.Cuộc sống rồi sẽ cuốn nhỏ đi theo hầu như guồng con quay của cơm, áo, gạo, tiền. Đôi khi nhỏ sẽ quên mất người mẹ đang mòn mỏi, sẽ nhớ, đã chờ con trở về. Nhỏ trở về vào trong 1 ngày mà khu nhà ở xưa lâu đời nằm in lìm bên dưới bóng hoàng lan, giậu mùng tơi vẫn xanh bên giếng nước trong, còn mẹ đã mất bên con. Khu nhà ở gắn với tuổi thơ bé nhòe dần dần trong ánh nắng quái chiều hôm cuối ngày. Những thứ trống vắng, bi ai hiu hắt khi không thể dáng mẹ ngồi trước mái hiên chờ con về:Biển sóng thét gào một ngày nhớ bà mẹ sóng trào khơi xa Trời phong vân ngàn một ngày khóc người mẹ trăm nghìn sao rơi bà mẹ ơi trái đất mênh mông, không bến bờ không bởi nhà mình. Và nhỏ chỉ biết ngậm ngùi, sương chiều có tác dụng cay mắt nhỏ khi xa xa dáng mẹ sườn lưng còng cuối tuyến phố đang mệnh chung dần trong nắng nóng tắt cuối ngày:Trèo lên hàng núi thiên bầu ối a người mẹ tôi về đâu? nghìn năm mây trắng cất cánh theo ối a bà mẹ ơi chị em về đâu?© Cua Đá – blogradio.vn
Giọng đọc: Tuấn Anh
Biên tập và techmix: Hằng Nga
Đó là thông điệp mà tác giả Trần Hồng Giang gởi gắm qua đái thuyết “Mẹ ơi, bé nhớ nhà” (NXB Phụ nữ). Câu chuyện không chỉ kể về hành trình thất lạc của một cậu nhỏ bé mà còn bội phản ánh cuộc sống thường ngày xã hội với các hỉ, nộ, ái, ố… mà trong số đó bật lên tình người ấm áp.
Câu chuyện được mở đầu bằng một bi kịch, lúc một cơn lốc ập đến một xóm chài nghèo, giật đi 1 phần tư các người bọn ông đi biển, trong số đó có phụ vương của Khánh. Mất đi người trụ cột, mẹ Khánh yêu cầu bươn chải đủ việc để nuôi 2 con nhỏ. Trong một lượt giận mẹ, tủi hổ bởi vì xóm giềng, đồng đội cười chê bài toán làm sai trái của mẹ, Khánh bỏ nhà ra đi. Dòng đời xô đẩy, cậu bé lạc cách đến thành phố hà nội và ban đầu chuỗi ngày long dong nơi đầu con đường xó chợ, bị bắt nạt, xua đuổi, coi thường... Cậu làm cho đủ vấn đề để sinh sống qua ngày, từ quan tâm người dịch đến làm chân chạy vặt ngơi nghỉ chợ. Chỉ cho khi như ý được một mái ấm gia đình cưu mang, Khánh mới chưa phải vất vưởng. Nhưng mà nỗi lưu giữ nhà, nhớ người thân và ân hận vì mình đã bỏ học tập đi bụi luôn khiến cậu trăn trở ko yên…
Với văn phong ngay gần gũi, bình dị, tác giả đi sâu vào trái đất nội trọng tâm của nhân trang bị Khánh, đưa fan đọc nhìn đời qua góc nhìn ngây thơ, trẻ trung của một cậu nhỏ nhắn 10 tuổi. Từ đó, mạch truyện được xúc tiến khéo léo, từ bỏ nhiên; các tình huống được xử lý cân xứng với tâm tư và giải pháp ứng xử của một đứa trẻ. Đó là điểm mạnh của đái thuyết ngay sát 300 trang này.
Xem thêm: Những Mẫu Nhà Đẹp Dưới 1 Tỷ Với Thiết Kế Cực Ấn Tượng, 20 Mẫu Nhà Dưới 1 Tỷ Đẹp
Những tháng ngày sống lang thang, linh cảm giúp cậu bé nhỏ trưởng thành hơn, gọi chuyện hơn cùng biết trân quý cuộc sống thường ngày bên gia đình, người thân. Bởi không chỉ là khi vất vả, khổ sở mà ngay tất cả khi sống yên nóng với một mái ấm gia đình tử tế, cậu cũng ko nguôi ghi nhớ về mẹ, bà và em gái. Cậu nhận biết rằng, ở chỗ nào cũng không bởi nhà mình!
Tác phẩm ko chỉ giành riêng cho thiếu nhi mà với những người lớn, khiến ta yêu cầu nhìn lại mình, cẩn trọng với phần đông hành động, việc làm, khẩu ca để tránh những tác động ảnh hưởng xấu đến trẻ em, như người bà bầu của Khánh, cô Nguyệt góp việc, ông Toản, chú Phong, mẹ con bà chủ nhà độc ác… Ngược lại, những nghĩa cử tốt đẹp, lòng nhân từ của tín đồ lớn sẽ tác động tích cực cho suy nghĩ, lối sống của nuốm hệ trẻ.
Tác trả cũng dụng công demo muôn mặt cuộc đời trong hành trình dài lưu lạc của nhân vật chính. Ở đó, gồm có số phận, cuộc đời khác biệt và sự đối lập tuy vậy hành thiện - ác hiện lên suốt chiều dài tác phẩm, qua hầu hết nhân vật vắt thể, làm mẩu chuyện thêm sinh động, cuốn hút. Vào đó, vẫn ánh lên những nét xin xắn tình người, hầu như nghĩa cữ xứng đáng trân trọng. Như một nhóm những dân cày lên thành phố làm cửu vạn (ai mướn gì làm cho nấy), tuy cuộc sống thường ngày rất khó khăn nhưng vẫn sẵn lòng cưu mang Khánh 1 thời gian. Tốt cô Nguyệt, bà Nhung, chú Định…, những người dân đã giúp Khánh có được nơi nạp năng lượng chốn sinh hoạt tử tế, search lại được gia đình.
Kết thúc có hậu của mẩu truyện làm ấm lòng bạn đọc, bên cạnh đó truyền mua thông điệp nhân văn: cuộc sống đời thường vẫn luôn có đa số điều xuất sắc đẹp, chỉ cần cố gắng, không buông xuôi, số phận vẫn mỉm cười cợt với bạn!